Trong những món ăn nổi tiếng của Hà Nội, có thứ rất dân dã đã trở thành sang trọng, ít khi thiếu được trong những mâm đại tiệc, từng thết những vị khách cao cấp. Ấy là món “ốc nhồi thịt băm hấp lá gừng” mà chẳng khách sạn ba sao, bốn, năm sao nào mà không có. Lại có món hợp với tất cả mọi người.
Đó là món “bún ốc” phải ba làng hợp lại mới nên món quà quê, là ốc của làng Vân (Pháp Vân), bún của Làng Kỳ (Tứ Kỳ) và bỗng của làng Ngâu (Yên Ngưu) đều thuộc huyện Thanh Trì. Phải nói, rải rác khắp các tụ điểm ăn uống lớn của cư dân Hà Thành, không nơi nào thiếu.Nhưng ngon nhất, có tiếng nhất vẫn là gánh bún ốc của bà Sáu, tọa lạc ở hè phố ngã tư Tuệ Tĩnh – Mai Hắc Đế. Bây giờ vì nếp sống văn minh đô thị, bà đã đưa vào bán trong hiệu, trước đây là 151 Mai Hắc Đế, hiện nay đã dời lên chỗ cũ mươi nhà. Có những em gái học trò Hà Nội mỗi thời có thể nào lại quên được món “ốc vặn luộc” ngày xưa ở phố Nhà Chung và ngày nay của cô Kim Anh ở cửa trường nữ học Tây Sơn cũ, phố Trần Nhân Tông, gần công viên Lênin, đầu ngã ba Nguyễn Đình Chiểu. Hàng ngày tan buổi học, các em ùa đến quán ốc, với cái gai bồ kết các em nhể, hai bàn tay như múa.
Tưởng chừng, một sản vật tầm thường, dân gian vẫn bảo: “Ăn ốc nói mò, ăn cua nói xó”, vốn chỉ là món xuyềnh xoàng của giới bình dân, mà lại đăng quang chiếm lĩnh khẩu vị của bao nhiêu thực khách chẳng bình dân một tẹo nào, trong suốt chiều dài năm tháng ở Thủ đô.
Ai cũng nghĩ, ốc mà lên ngôi đến thế hẳn đã quá đủ rồi. Thế mà gần đây, có một ông già về hưu, sống hiu hắt bằng một chiếc bàn con, vài chiếc ghế băng, với một bình trà: ông bán trà chén, ngày thu nhập năm ngàn, quá hẻo! Tự nhiên, ông nghĩ ra món ốc mới, vì ông thấy, ốc là món ăn thuộc dạng hàn, lại có mùi tanh, thực khách nào yếu dạ dày dẫu thèm nhưng vẫn ngại; ông liền kiếm vài vị quế chi, thảo quả, cam thảo bắc… làm thang để hấp cùng với ốc nhồi, sáng tạo nên món ốc đặt tên là “ốc hấp thuốc Bắc”. Không ngờ, chế phẩm ốc mới này “bắt khách” còn hơn cả ba món ốc có thể gọi là truyền thống cũ. Vì khách không chỉ ăn ốc, nước nó có thể uống được, đậm đà, thơm và không lo trắc trở đường tiêu hóa.
Thế là từ bấy đến giờ, cái xóm hồ bơi Quảng Bá nơi ông ở, nhiều người bắt chước đã dọn sân vườn, xây cất nhà hàng, chủ yếu kinh doanh món “Ốc hấp thuốc Bắc”. Nơi này bỗng trở thành một địa chỉ ẩm thực nổi tiếng.
0 nhận xét :
Đăng nhận xét